RSS Bài đăng | Nhận xét

Đôi lúc em thức dậy sớm mai
Bàng hoàng một giấc mơ lạ lẫm,
Em trong suốt giữa suối nguồn xanh thẳm
Không dấu vết muộn phiền
Những bông quì vàng rực rỡ bình yên
Tay người níu tay người tin cậy
Này toan tính bộn bề nghi ngại
Đã hoá thành hư vô…
Đôi lúc em thèm ra phố giữa khuya
Đánh thức những hàng cây
Thắp sáng những ngọn đèn
Gõ cửa một ngôi nhà quen lắm…
Đôi lúc những tiếng reo tin nhắn
Ru đêm phất phơ buồn
Người chỉ gặp người qua những mẩu tin suông
Đôi lúc em thèm khóc trong veo như một đứa trẻ
Khóc xong thì hết buồn phiền
Khóc mà lòng không nặng trĩu
Mà thậm chí không cần lí do…
Đôi lúc em ước có một làn gió thổi qua
Những căn phòng máy tính
Những tâm hồn đóng kín
Không đọc nổi một ai
Không ai đọc nổi mình
Đôi lúc
Em muốn cuốn thốc vẻ kiểu cách của anh
Thèm nghe một lời cay độc
Và em
Đừng giấu mình sau những ngôn từ chắt lọc
Đắn đo
Đôi lúc phải băng qua những giấc mơ
không - là - mình - thường - ngày như thế
Em mới được là em!…


Cao Thị Tố Trâm

Chủ đề : , | edit post

0 Nhận xét

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã đọc bài đăng.

Bạn có thể đọc bài đăng mới mỗi ngày được cập nhật qua e-mail bằng cách nhập địa chỉ e-mail của bạn tại mẫu sau.

Chuyện Đó Đây luôn trân trọng các ý kiến nhận xét của bạn.

Lưu ý : Bạn vui lòng gõ tiếng Việt có dấu và để lại Quý danh khi gửi nhận xét. Các nhận xét không phù hợp với nội dung bài đăng hoặc vi phạm pháp luật hiện hành sẽ bị xóa.

.
Chuyen do day
Chuyen do day

Các bài mới đăng

Các nhận xét mới

Bài được xem nhiều nhất