Với những người phụ nữ thai nghén là cả một quá trình sinh lý đặc thù, mà quan hệ là một loại hưởng thụ tinh thần cao độ.
Trong người xảy ra bất kỳ sự đau đớn nào, một sự không thích hợp nào đều có thể mở rộng sự bất an về tâm lý và tăng thêm gánh nặng cho tinh thần, hơn nữa còn ảnh hưởng rõ rệt đến quan hệ. Trong thời gian có thai, các giai đoạn khác nhau có những thay đổi về sinh lý khác nhau, cho nên tình dục cũng tồn tại những sự khác nhau. Giai đoạn mới có thai, đặc biệt là những người có thai lần đầu, vì thường có cảm giác mệt mỏi, buồn nôn, chán chường, đầu nhũ hoa căng lên nên đã giảm bớt nhu cầu về quan hệ vợ chồng, phản ứng với quan hệ cũng yếu đi.
Giai đoạn sau 3 tháng đầu cho đến 3 tháng cuối trước khi sinh, bất kỳ người có thai hay sinh nở nhiều lần, tình dục và phản ứng với chuyện ấy cũng tăng lên, thông thường mức độ cao hơn trước khi có thai.
Cuối thời kỳ có thai, do những nguyên nhân như cảm giác rất không an toàn, tác động chậm chạp, tinh thần lo lắng…thường có biểu hiện với chuyện ấy và tần số chuyện ấy cũng giảm hẳn. Thế nhưng trong suốt quá trình mang thai, người phụ nữ thường tránh những điều không thích hợp, luôn nghĩ đến những yêu cầu an toàn, họ thường mong nhiều hơn người chồng quan tâm, yêu thương, mong muốn được tiếp xúc nhiều về thân thể đó là những điều phối ngẫu cần phải được hiểu và coi trọng.
Trong khi mang thai nên bố trí việc quan hệ cho hợp lý
Thời kỳ đầu mang thai, lúc này thai nhi vừa bắt đầu hình thành đế cuống rốn cũng bắt đầu hình thành và vẫn còn trạng thái chưa thật sự ổn định. Nếu tiến hành quan hệ thì có thể tử cung xung huyết co lại mà gây ra xảy thai, người có tử cung thụt sâu, việc sảy thai đã thành nếp thì càng cần hạn chế quan hệ.
Tất nhiên quan hệ không phải là nguyên nhân cơ bản sinh ra thói quen sẩy thai, nhưng có thể đó là nguyên nhân dẫn đến sảy thai. Giữa thời kỳ có thai, nếu để cuống rốn hình thành được tốt, có thể phân tiết lượng lớn chất kích tốt để bảo vệ thai nhi. Thời kỳ này thường được người ta cho rằng an toàn, có thể cho phép quan hệ, nhưng cũng phải hạn chế không nên quá nhiều cũng không nên mạnh, tránh dập quá mạnh vào tử cung, càng cần phải rửa âm đạo sạch sẽ. Đề phòng các bụng của vợ bị đè quá nặng, không nên dùng kiểu thường dùng là nam trên nữ dưới.
Ba tháng cuối thời kỳ có thai, đặc biệt là trong vòng 1 tháng trước khi đẻ phải cấm chỉ tuyệt đối quan hệ. Bởi vì trong thời kỳ này mà quan hệ có thể dẫn đến những hậu quả không tốt sau đây: Do tử cung mở nên dễ bị kích thích, khoái cảm khi quan hệ sẽ có thể khiến tử cung co lại gây đẻ non hoặc khi đẻ ra nhiều máu. Vào thời kỳ cuối, cổ tử cung không dàn bằng nữa, ở bộ phận cửa tử cung, thai nhi có một màng dương mô rất mỏng bảo hộ, nếu quan hệ sẽ rất dễ làm cho màng dương mô bị rách ra, người ta gọi là vỡ ối.
Việc vỡ ối sớm có thể dẫn đến đẻ non hoặc nhiễm trùng. Sau khi vi trùng xâm nhập vào âm đạo, lúc này trong khoang tử cung có mảng lớn bị xước, máu là cơ sở bồi dưỡng tốt nhất cho vi trùng, sau khi chúng xâm nhập sẽ sinh sôi nhanh chóng, có thể làm nội mạc tử cung bị viêm nhiễm hoặc hố chậu. Đây là một trong những nguyên nhân chủ yếu gây ra tử vong cho sản phụ. Những năm gần đây, do việc bảo vệ sức khoẻ sản khoa được tăng, phương pháp đỡ đẻ mới và việc sử dụng kháng sinh nên tỷ lệ này có giảm, song biện pháp phòng tránh những vi trùng xâm hại vẫn là điều quan trọng.
Chính vì thế mà đầu và cuối thời kỳ có thai, vợ chồng nên tránh quan hệ, chồng phải có lý trí và khắc phục, vợ cũng không miễn cưỡng. Có những cặp vợ chồng vì muốn tránh ngủ chung sẽ cọ sát vào nhau, gây nên sự ham muốn quan hệ, nên ngủ riêng, đó cũng là một giải pháp hữu hiệu trong quá trình mang thai.
Trong người xảy ra bất kỳ sự đau đớn nào, một sự không thích hợp nào đều có thể mở rộng sự bất an về tâm lý và tăng thêm gánh nặng cho tinh thần, hơn nữa còn ảnh hưởng rõ rệt đến quan hệ. Trong thời gian có thai, các giai đoạn khác nhau có những thay đổi về sinh lý khác nhau, cho nên tình dục cũng tồn tại những sự khác nhau. Giai đoạn mới có thai, đặc biệt là những người có thai lần đầu, vì thường có cảm giác mệt mỏi, buồn nôn, chán chường, đầu nhũ hoa căng lên nên đã giảm bớt nhu cầu về quan hệ vợ chồng, phản ứng với quan hệ cũng yếu đi.
Giai đoạn sau 3 tháng đầu cho đến 3 tháng cuối trước khi sinh, bất kỳ người có thai hay sinh nở nhiều lần, tình dục và phản ứng với chuyện ấy cũng tăng lên, thông thường mức độ cao hơn trước khi có thai.
Cuối thời kỳ có thai, do những nguyên nhân như cảm giác rất không an toàn, tác động chậm chạp, tinh thần lo lắng…thường có biểu hiện với chuyện ấy và tần số chuyện ấy cũng giảm hẳn. Thế nhưng trong suốt quá trình mang thai, người phụ nữ thường tránh những điều không thích hợp, luôn nghĩ đến những yêu cầu an toàn, họ thường mong nhiều hơn người chồng quan tâm, yêu thương, mong muốn được tiếp xúc nhiều về thân thể đó là những điều phối ngẫu cần phải được hiểu và coi trọng.
Trong khi mang thai nên bố trí việc quan hệ cho hợp lý
Thời kỳ đầu mang thai, lúc này thai nhi vừa bắt đầu hình thành đế cuống rốn cũng bắt đầu hình thành và vẫn còn trạng thái chưa thật sự ổn định. Nếu tiến hành quan hệ thì có thể tử cung xung huyết co lại mà gây ra xảy thai, người có tử cung thụt sâu, việc sảy thai đã thành nếp thì càng cần hạn chế quan hệ.
Tất nhiên quan hệ không phải là nguyên nhân cơ bản sinh ra thói quen sẩy thai, nhưng có thể đó là nguyên nhân dẫn đến sảy thai. Giữa thời kỳ có thai, nếu để cuống rốn hình thành được tốt, có thể phân tiết lượng lớn chất kích tốt để bảo vệ thai nhi. Thời kỳ này thường được người ta cho rằng an toàn, có thể cho phép quan hệ, nhưng cũng phải hạn chế không nên quá nhiều cũng không nên mạnh, tránh dập quá mạnh vào tử cung, càng cần phải rửa âm đạo sạch sẽ. Đề phòng các bụng của vợ bị đè quá nặng, không nên dùng kiểu thường dùng là nam trên nữ dưới.
Ba tháng cuối thời kỳ có thai, đặc biệt là trong vòng 1 tháng trước khi đẻ phải cấm chỉ tuyệt đối quan hệ. Bởi vì trong thời kỳ này mà quan hệ có thể dẫn đến những hậu quả không tốt sau đây: Do tử cung mở nên dễ bị kích thích, khoái cảm khi quan hệ sẽ có thể khiến tử cung co lại gây đẻ non hoặc khi đẻ ra nhiều máu. Vào thời kỳ cuối, cổ tử cung không dàn bằng nữa, ở bộ phận cửa tử cung, thai nhi có một màng dương mô rất mỏng bảo hộ, nếu quan hệ sẽ rất dễ làm cho màng dương mô bị rách ra, người ta gọi là vỡ ối.
Việc vỡ ối sớm có thể dẫn đến đẻ non hoặc nhiễm trùng. Sau khi vi trùng xâm nhập vào âm đạo, lúc này trong khoang tử cung có mảng lớn bị xước, máu là cơ sở bồi dưỡng tốt nhất cho vi trùng, sau khi chúng xâm nhập sẽ sinh sôi nhanh chóng, có thể làm nội mạc tử cung bị viêm nhiễm hoặc hố chậu. Đây là một trong những nguyên nhân chủ yếu gây ra tử vong cho sản phụ. Những năm gần đây, do việc bảo vệ sức khoẻ sản khoa được tăng, phương pháp đỡ đẻ mới và việc sử dụng kháng sinh nên tỷ lệ này có giảm, song biện pháp phòng tránh những vi trùng xâm hại vẫn là điều quan trọng.
Chính vì thế mà đầu và cuối thời kỳ có thai, vợ chồng nên tránh quan hệ, chồng phải có lý trí và khắc phục, vợ cũng không miễn cưỡng. Có những cặp vợ chồng vì muốn tránh ngủ chung sẽ cọ sát vào nhau, gây nên sự ham muốn quan hệ, nên ngủ riêng, đó cũng là một giải pháp hữu hiệu trong quá trình mang thai.
Theo Phụ Nữ
0 Nhận xét
Đăng nhận xét
Cảm ơn bạn đã đọc bài đăng.
Bạn có thể đọc bài đăng mới mỗi ngày được cập nhật qua e-mail bằng cách nhập địa chỉ e-mail của bạn tại mẫu sau.
Chuyện Đó Đây luôn trân trọng các ý kiến nhận xét của bạn.
Lưu ý : Bạn vui lòng gõ tiếng Việt có dấu và để lại Quý danh khi gửi nhận xét. Các nhận xét không phù hợp với nội dung bài đăng hoặc vi phạm pháp luật hiện hành sẽ bị xóa.